Tỉnh Phúc Kiến, được đặt tên từ 2 thành phố Phúc Châu và Kiến Âu, nằm bên bờ biển đông nam của Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa. Phúc Kiến giáp Chiết Giang phía bắc, Giang Tây phía tây, Quảng Đông phía nam và Đài Loan phía đông qua eo biển Đài Loan.
Cộng hòa nhân Dân Trung Quốc kiểm soát phần lớn tỉnh Phúc Kiến, nhưng Đài Loan quản lý quần đảo Mã Tô và và huyện Kim Môn.
Tỉnh Phúc Kiến đặc trưng có rất nhiều núi và một khu vực rộng lớn phía nam Phúc Kiến cao hơn mực nước biển rất nhiều. Dãy núi Vũ Di nằm giữa tỉnh Giang Tây và Tỉnh Phúc Kiến. Với độ cao 2150m so với mực nước biển, đỉnh núi Hoàng Cương trên dãy núi Vũ Di là đỉnh núi cao nhất tỉnh Phúc Kiến.
Địa phận Phúc Kiến hầu hết là thỏa hiệp với các hòn đảo Nanri và Haitan. Địa phận tới phía đông là biển Đông Trung Quốc, phía nam là biển Nam Trung Quốc và đối diện với Đài Loan về phía đông nam.
Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) quản lý đảo Quemoy. Phía bắc và trung tâm Phúc Kiến bị chia rẻ bởi sông Min Jiang và các nhánh của nó.
Sông Min Jiang và các nhánh của nó băng qua phần lớn phía bắc và trung tâm tỉnh Phúc Kiến.
Các thành phố chính của tỉnh bao gồm Chương Châu, Hạ Môn, Phúc Châu, Phủ Điền và thành phố Tuyền Châu.
Tỉnh Phúc Kiến có khí hậu cận nhiệt đới và là một trong những tỉnh có thời tiết đẹp ở Trung Quốc, là nơi bạn có thể thưởng ngoạn những mùa đông ấm ấp. Những khu vực ven biển có nhiệt độ từ 7-100C, những nơi đồi núi vào khoảng 6-80C trong suốt mùa đông. Phúc Kiến có nhiệt độ cao trong những tháng hè, tuy nhiên những cơn bão nhiệt đới thường hay xuất hiện vào mùa mưa.
Những cây trồng chính của Phúc Kiến là lúa mì và khoai lang. Mía và hạt cải dầu là những cây trồng có giá trị kinh tế cao. Phúc Kiến là nhà cung cấp lớn nhất trong các tỉnh của Trung Quốc trong lĩnh vực sản xuất nhãn, trà, vải và một sản phẩm quan trọng nữa là hải sản.
Phúc Kiến không chỉ là một trong những nơi có khí hậu đẹp ở Trung Quốc, nó còn nhận được sự đầu từ rất lớn từ nhà nước, và Đài Loan, do có vị trí rất gần Đài Loan.
Hạ Môn là một trong những thành phố đầu tiên của cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa trở thành Đặc khu Kinh tế.
Chỉ số GDP của Phúc Kiến tăng 15.1% từ năm 2005 đến 2006, vào khoảng 900 tỉ yuan (119 triệu đô la Mỹ) năm 2006.
Phúc Kiến có rất nhiều điểm đến hấp dẫn khách du lịch như đền Yongquan ở thành phố Phúc Châu, đền Guanghua ở Hạ Môn trên đảo Gulangyu, đền Nanshan ở Chương Châu, đảo Meizhou, đền Kaiyuan ở Tuyền Châu và di sản thế giới UNESCO là núi Vũ Di.
Cộng hòa nhân Dân Trung Quốc kiểm soát phần lớn tỉnh Phúc Kiến, nhưng Đài Loan quản lý quần đảo Mã Tô và và huyện Kim Môn.
Tỉnh Phúc Kiến đặc trưng có rất nhiều núi và một khu vực rộng lớn phía nam Phúc Kiến cao hơn mực nước biển rất nhiều. Dãy núi Vũ Di nằm giữa tỉnh Giang Tây và Tỉnh Phúc Kiến. Với độ cao 2150m so với mực nước biển, đỉnh núi Hoàng Cương trên dãy núi Vũ Di là đỉnh núi cao nhất tỉnh Phúc Kiến.
Địa phận Phúc Kiến hầu hết là thỏa hiệp với các hòn đảo Nanri và Haitan. Địa phận tới phía đông là biển Đông Trung Quốc, phía nam là biển Nam Trung Quốc và đối diện với Đài Loan về phía đông nam.
Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) quản lý đảo Quemoy. Phía bắc và trung tâm Phúc Kiến bị chia rẻ bởi sông Min Jiang và các nhánh của nó.
Sông Min Jiang và các nhánh của nó băng qua phần lớn phía bắc và trung tâm tỉnh Phúc Kiến.
Các thành phố chính của tỉnh bao gồm Chương Châu, Hạ Môn, Phúc Châu, Phủ Điền và thành phố Tuyền Châu.
Tỉnh Phúc Kiến có khí hậu cận nhiệt đới và là một trong những tỉnh có thời tiết đẹp ở Trung Quốc, là nơi bạn có thể thưởng ngoạn những mùa đông ấm ấp. Những khu vực ven biển có nhiệt độ từ 7-100C, những nơi đồi núi vào khoảng 6-80C trong suốt mùa đông. Phúc Kiến có nhiệt độ cao trong những tháng hè, tuy nhiên những cơn bão nhiệt đới thường hay xuất hiện vào mùa mưa.
Những cây trồng chính của Phúc Kiến là lúa mì và khoai lang. Mía và hạt cải dầu là những cây trồng có giá trị kinh tế cao. Phúc Kiến là nhà cung cấp lớn nhất trong các tỉnh của Trung Quốc trong lĩnh vực sản xuất nhãn, trà, vải và một sản phẩm quan trọng nữa là hải sản.
Phúc Kiến không chỉ là một trong những nơi có khí hậu đẹp ở Trung Quốc, nó còn nhận được sự đầu từ rất lớn từ nhà nước, và Đài Loan, do có vị trí rất gần Đài Loan.
Hạ Môn là một trong những thành phố đầu tiên của cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa trở thành Đặc khu Kinh tế.
Chỉ số GDP của Phúc Kiến tăng 15.1% từ năm 2005 đến 2006, vào khoảng 900 tỉ yuan (119 triệu đô la Mỹ) năm 2006.
Phúc Kiến có rất nhiều điểm đến hấp dẫn khách du lịch như đền Yongquan ở thành phố Phúc Châu, đền Guanghua ở Hạ Môn trên đảo Gulangyu, đền Nanshan ở Chương Châu, đảo Meizhou, đền Kaiyuan ở Tuyền Châu và di sản thế giới UNESCO là núi Vũ Di.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét